Founder: Trần Trinh Thy / Stacy Pham
Incorporated Date: August 26th, 2008
Our organization was formed in 2008 with the primary purpose of helping the poverty-stricken families in Vietnam.
Our first project was the Rice Drive. Since then, we have added 6 more projects: Notebooks, Bicycles, and Scholarships for the needy students, Food Assistance for the Elderly/Sickly/Disabled, and Houses and Wells for the poor. The House and Well of Humanity projects are done year-round while others are done annually.
The areas we chose to help are deep in the countryside or near the forests where civilization has barely touched. There are no public restrooms, and thus very few humanitarian groups set foot here. Each of our programs began as a call of fate--leading us to see the needs of the people in these villages.
The Rice project began when we happened to see a Rice distribution video from Ông Bà Năm who used to live in these villages and came back to help out their old neighbors. One of the most striking pictures from the video was an old lady whose back bent down so much that her head was very close to the dirt. Her face showed all the lines that detailed the road map of her tough life. She said she was walking 2 hours in the rain to get here. She arrived early and had to wait another hour to receive 5 kilos of rice (10lbs). After taking the rice, she walked back into the rain. Her yellow coat was fading into the muddy road. These images hit the softest spots in our hearts and built up a burning desire to help more people like them. In the following year, our Rice project began. We distribute rice annually--not just 5 kilos--but 20 kilos of rice for each family throughout the many counties and villages that we serve.
In one of the Rice distributions that we hosted, after everyone had left, there was a young woman still waiting around for a ride. She said her friend has a bicycle and will help her carry the rice home, but her friend could not come until after dark when she is done with her day's work. We ended up helping her to carry the rice home. Her house is in Giong Dai, quite far from the rice distribution location. During the trip, we learned that her husband had passed away leaving her with 3 children. She makes a living by catching mini crabs for the landlords. She starts working at 3 in the morning every day. None of her children get to go to school. When we arrived at her house, we saw no home--just a torn hut like in some war movie. And in that hut stood three skinny children waiting for mom to come home. And that very day, our House of Humanity program began.
One of our most memorable trips was the door-to-door trip to distribute old clothing and medicine to the needy. The night before, we all gathered around to bag the pills, make labels, and translate the usage directions into Vietnamese. Most of us worked through the night. Even with our eyelids drooping, our hands were still bagging the pills or translating the labels--an unforgettable memory til this day. But the next morning we were hit by a harsh reality when we went distributing. We stopped by many houses and could not find anyone that could read...not even youngsters that were 13 or 15 years old. Needless to say, we were so sad, disappointed, hopeless, devastated!!! But from these feelings rose a fire of love--and this love has started the Notebook and Bicycle projects that we have today. It was our hope that these programs will provide the necessary supplies to help the youngsters complete elementary school so at least they could have a basic understanding of how to read and write.
We are sharing with you these stories so you can see how each of our programs got started from love. We hope you feel this love in each page and on each line of NewHope2008. We hope this love will bring out the love in you; and together we will bring more hope and happiness to the unfortunate.
*********************************************************************************************************************************************
Người Sáng Lập: Trần Trinh Thy / Stacy Pham
Ngày có tư cách pháp lý: August 26th, 2008
Hội NewHope2008 được thành lập năm 2008 nhằm mục đích giúp những gia đình có hòan cảnh khó khăn ở Việt Nam. Hội đã bắt đầu với chương trình đầu tiên là Phát Gạo Tết, và cho đến bây giờ đã có thêm các chương trình Phát Tập, Phát Xe Đạp, Phát Học Bổng, Phát Thực Phẩm cho người già, người bệnh, người tàn tật, và xây nhà, xây giếng . Chương trình Xây Nhà, Xây Giếng thì được làm quanh năm khi có người tặng . Còn tất cả các chương trình khác thì mỗi năm được thực hiện 1 lần.
Những vùng mà hội NewHope2008 đang giúp được gọi là vùng sâu vùng xa, là những vùng không có nhà vệ sinh công cộng và trong nhà dân thường cũng không có, cho nên cũng ít có hội nào tới giúp. Những chương trình mà chúng tôi đã bắt đầu đều là do cơ duyên đưa đẩy để chúng tôi nhìn thấy nhu cầu của những người dân nghèo ở đây.
Chương trình phát gạo được bắt đầu sau khi chúng tôi vô tình nhìn thấy cuộn phim phát gạo tết của Ông Bà Năm đã làm cho người thân và chòm xóm. Hình ảnh một cụ bà lưng còng , còng tới nổi đầu bà gần chạm mặt đất, bà mặc chiếu áo mưa màu vàng đã cũ, tới nơi ngồi co ro chờ được lảnh chỉ có mỗi 5 ky gạo, bà nói đã đi bộ 2 tiếng trong mưa để đến đây. Lãnh gạo xong, bà lại lầm lủi trên con đường đất trũng đầy nước mà về .... Cái hình ảnh đó đã để lại trong lòng chúng tôi những bùi ngùi và chợt muốn làm một chút gì cho họ, và từ đó chương trình phát gạo hàng năm đã chinh thức bắt đầu cho tất cả dân nghèo ở Xứ Cồn và mỗi gia đình không chỉ được 5 mà là 20 ky' gạo cho đến bây giờ.
Rồi trong một lần phát gạo, sau khi mọi người đã ra về, chúng tôi thấy một người đàn bà trẻ vẫn còn ngồi mãi nơi phát gao. Chị nhìn rất ốm yếu, như người đang bênh. Chúng tôi hỏi thăm được biết chồng chị đã chết, để lại 3 đứa con nhỏ. Chị làm nghề bắt ba khía mướn cho người ta, 3 giờ sáng đã xuống sông rồi mà nhiều lúc vẫn không kiếm đủ miếng ăn để nuôi 3 con. Chị ngồi đó chờ bạn đi làm về để mượn chiếc xe đạp chở gạo, nhưng bạn tới chiều sau giờ làm mới đến được . Thế là chúng tôi giúp chị mang gạo về . Nhà chị ở Giồng Dài, cũng khá xa nơi phát gạo. Đến nơi chúng tôi không thấy căn nhà nào hết mà chỉ thấy một khung cảnh điêu tàn với hình ảnh ba đứa bé ngồi chờ mẹ chơ vơ trong túp lều mục nát. Và trong ngày hôm đó chương trình Xây Nhà Tình Thương đã bắt đầu .....
Rồi một lần khác, trong chuyến đi phát quần áo cũ và thuốc nhức đầu cho dân nghèo, bao nhiêu anh chị em chúng tôi đã thức suốt đêm để chia thuốc ra từng bao, từng bao một, và trên mỗi bao đã nắn nót từng dòng, dịch ra cách dùng thuốc bằng tiếng Việt. Có nhiều bạn mắt đã sụp xuống nhưng tay vẫn làm đều .Kỷ niệm này chắc có nhiều anh chị em vẫn chưa quên, nhưng sáng hôm sau, khi đi phát, chúng tôi đã đi, đi mãi qua bao nhiêu nhà, bao nhiêu làng mà cũng không tìm ra người một biết đọc chữ, dù có những em trẻ, rất trẻ ở độ tuổi 13 hay 15 cũng không biết đọc .
Chúng tôi thấy có một nổi xót xa vô bờ, một cái buồn thăm thẳm, một sự chán chường đến tột độ, nhưng trong những chua xót này có một tình thương chợt dâng cao và lòng nhân ái này đã khởi nguồn cho chương trình phát Tập và Xe đạp của hôm nay ....Chúng tôi chỉ ước mong chương trình này sẽ giúp cho các em có phương tiện để học và ít nhất sẽ học hết tiểu học để biết đọc và biết viết
Chúng tôi kể ra vài mẫu chuyện nhỏ như một chút tâm tình, một chút chia xẻ về sự bắt đầu của vài chương trình của hội để quy' cô bác và các anh chị em thấy sự bắt đầu nào cũng từ một tình thương . Chúng tôi ước mong quy' cô bác và các anh chị em đọc được tình thương này trong từng trang, từng dòng ở NewHope2008 và trong góc nào đó của trái tim, chúng ta sẽ gặp nhau để cùng góp bàn tay đem lại chút hạnh phúc cho những mảnh đời bất hạnh này.